Chuyển đến nội dung chính

CHA TÔI!


Đêm nằm con nghĩ về Cha
Bỗng dưng con lại khóc òa nhớ thương
Thế rồi thức trắng đêm trường
Thẫn thờ dậy thắp nén hương lạy Người.

Xa cha 23 năm rồi
Mà sao con vẫn bồi hồi không quên.
Đêm nay dưới ánh sáng đèn
Con ghi lại những nỗi niềm riêng tư:

Mẹ mất từ năm sáu tư( 1964)
Sao Cha vẫn cứ khư khư một mình?
Bao nhiêu công việc gia đình,
Đàn con nhỏ dại một mình Cha lo.

Cha lo con dại bơ vơ
Thiếu ăn, thiếu mặc biết nhờ vào ai
Đêm khuya nghe tiếng thở dài
Chắc Cha lo lắng tưong lai con mình.

Còn con: nín khóc, lặng thinh
Một mình mình biết, một mình mình thương!
Ngày con cắp sách đến trường
Bao nhiêu công việc đổ dồn cho Cha.

Đến ngày con đi học xa
Các em thì lại đang là tuổi thơ.
Chiến tranh ập đến bất ngờ
Càng thêm vất vả bao giờ mới thôi.

Tuổi Cha thì đã già rồi
Dầm mưa dãi nắng: da mồi, tóc sương.
Vượt qua bao nỗi can trường
Con thuyền Cha lái- trùng dương sóng trào.

Rồi Cha cũng được tự hào
Các con khôn lớn cũng cao bằng người
Giờ đây nhớ lắm Cha ơi
Một mình đơn lẻ ba mươi năm trời

Nuôi con mong được nên người
Còn Cha thì đã là người cõi tiên!
Chúng con thề giữ lời nguyền
Làm người có ích-Cha khuyên ngày nào.

Đêm đêm mong được chiêm bao
Gặp Cha để báo công lao cho Người.

(Vinh, tháng 10- 2018
Ghi chú: Cha tôi mất năm 1995, hưởng thọ 88t.
Tác giả: Đinh Xuân Châu)



Nhận xét

BÀI ĐĂNG PHỔ BIẾN

BÊN DÒNG HƯƠNG GIANG

Chiều về bên dòng sông Hương Cùng em cô gái mến thương một thời. Chẳng còn như thuở đôi mươi Phải chăng còn lại nụ cười ngày xưa?

TA VẪN BÊN NHAU

Dù thế nào ta vẫn ở bên nhau Như dòng sông với đôi bờ mát dịu, Hàng cây xanh dưới nắng chiều rọi chiếu Trên bầu trời bảng lảng áng mây bay. Dòng sông kia mải miết chảy đêm ngày Như tình ta kéo dài theo năm tháng Đã vượt qua biết bao nhiêu ghềnh thác Vẫn một lòng chung thủy mãi dài lâu.

KHI VỀ GIÀ

Sang năm mới lại già thêm một tuổi Thời gian trôi như gió thổi, mây bay Bao ngọt bùi và cả những đắng cay Ta đã trải, đã ngấm vào da thịt. Thế gian này chẳng có gì bất diệt Chỉ có thời gian mãi miết trôi đi Gặp gỡ nhiều cũng có lúc chia ly Chỉ còn lại tình người là mãi mãi!

MÓN QUÀ CỦA BỐ

Cháu của ông giỏi quá Đậu trường chuyên hàng đầu Mang tên Phan Bội Châu Người chí sĩ yêu nước. Thành tích này có được Là nhờ cháu học chăm Trong suốt bấy nhiêu năm Nay đơm hoa kết quả. Cả nhà vui khôn tả, Đều có quà chúc mừng, Bố phấn khích quá chừng Tặng luôn Iphone xịn. Điện thoại là phương tiện Thời đại " bốn chấm không" ( 4.0) Cháu phải biết khi dùng Thế nào cho hợp lý. Sao không để lãng phí Thời gian quý hơn vàng, Phải chuẩn bị sẵn sàng Bước vào năm học mời. Tháng 7/ 2021 (Tác giả: Đinh Xuân Châu)

THÁC DATANLA

Bên dòng thác Datanla Mùa hè năm ấy có ta với mình Ngắm nhìn cảnh đẹp lung linh Tưởng như trở lại bóng hình năm nao. Thác tung trắng bọt rì rào Phải chăng Tiên nữ đã vào nơi đây? Ngồi trên máng trượt như bay, Trời xanh, gió nhẹ, làn mây lững lờ. Ngắm nhìn Ðà Lạt mộng mơ Bao nhiêu cảnh đẹp đang chờ đợi ta. Một chiều thành phố ngàn hoa Hoà trong tiếng nhạc, lời ca ngọt ngào. Tháng 5/2019 (Tác giả: Đinh Xuân Châu) Ghi chú:  -Tương truyền ngày xưa đã có nàng tiên đến nơi này. - Muốn đến được thác phải qua hệ thống máng trượt rất dài