Cái thời dịch côrôna
Cháu tôi nghỉ học ở nhà với ông.
Tuy không phải bế phải bồng
Nhưng bao nhiêu việc không công phải làm:
Suốt ngày giục cháu đừng ham
Ti vi, máy tính mà quên học bài.
Lại luôn inh ỏi bên tai
Cãi nhau chí chóe_ trọng tài là ông.
Bà thì bận việc nhà trong
Ông chơi với cháu _ phân công rõ ràng.
Cửa nhà không thể gọn gàng
Đồ chơi, đủ thứ đều mang vứt bừa.
Bố mẹ đi làm về trưa
Phải lo cơm cháo, rau dưa, nước chè.
Mệt mà vẫn thấy vui ghê
Vì con vì cháu không hề kêu ca.
Con cháu vui khỏe_ phúc nhà
Cuộc đời như thế ông bà thấy vui.
(Tác giả: Đinh Xuân Châu)
Nhận xét
Đăng nhận xét